Giáo xứ Tân Thái Sơn  - Giáo Hạt Tân Sơn Nhì - Giáo Phận Sài Gòn - LM chính xứ: Phêrô Lê Hoàng Chương  - LM Phó xứ: Gioan Baotixita Trần Nhật Thanh - Andre Nguyễn Công Thái  -  "KHÔNG CÓ TÌNH THƯƠNG NÀO CAO CẢ HƠN TÌNH THƯƠNG CỦA NGƯỜI ĐÃ HY SINH TÍNH MẠNG VÌ BẠN HỮU CỦA MÌNH." (Ga:15,13) Ave Ma-ri-a - "Phúc thay kẻ lắng nghe và tuân giữ lời Thiên Chúa." (Lc 11, 28) - Thành Lập Và Quản Trị Trang Web: Giuse Trần Đình Cánh.

Bộ Giáo Luật: Quyển VI - Chế Tài Trong Giáo Hội - Điều 1339 - 1399

Bộ Giáo Luật: Quyển VI - Chế Tài Trong Giáo Hội - Điều 1339 -  1399

Quyển VI. Chế Tài Trong Giáo Hội điều 1339 - 1399

CHƯƠNG 3: NHỮNG DƯỢC HÌNH VÀ NHỮNG VIỆC SÁM HỐI

Điều 1339

#1.Người nào sống trong dịp sắp thực hiện một tội phạm, hoặc bị nghi ngờ nghiêm trọng là đã thực hiện  một tội phạm sau khi được điềi tra kỹ lưỡng, thì Đấng Bản Quyền có thể đích thân hay nhờ người khác cảnh cáo người ấy.

#2. Theo cách thức thích hợp với hoàn cảnh riêng của con người và sự kiện,Đấng Bản Quyền cũng có thể khiển trách người nào đã gây ra một gương xấu hoặc làm xáo trộn trật tự các nghiêm trọng do lối ứng xử của họ.

#3. Phải luôn giữ lại chứng từ chắc chắn về việc cảnh cáo hay khiển trách, ít là bằng một tài liệu nào đó được giữ trong văn khố mật của tòa giám mục.

Điều 1340

#1. Việc sám hối có thể bị áp đặt ở tòa ngoài hiện tại việc thực hiện một việc tôn giáo, đạo dức, hay  bác ái.

#2. Không bao giờ được áp đặt một việc sám hối công khai  cho một sự vi phạm kín đáo.

#3. Theo sự khôn ngoan của mình, Đấng Bản Quyền có thể thêm những việc sám hối vào được hình cảnh cáo hay khiển trách.

Điều 1341

Đấng Bản Quyền chỉ nên xúc tiến thủ tục tư pháp hay hành chính để tuyên kết hay tuyên bố một hình phạt, khi đã chắc chắn rằng việc sửa chữa trong tình huynh  đệ, việc khiển trách hay các phương thế khác trong đường lối mục vụ của ngài không thể sửa chữa gương xấu, tái lập công lý và cải thiện phạm nhân một cách đầy đủ được.

Điều 1342

Mỗi khi  có  những lý do chính đáng  ngăn cản việc tố tụng tại tòa,thì hình phạt có thể được tuyên kết hay tuyên bố bằngsắc lệnh ngoài toà, tuy nhiên, các dược hình và các việc sám hối có thể đựơc áp dụng  bằng sắc lr65nh trong bất cứ tường hợp nào.

#2. Sắc lệnh không thể tuyên kết hay tuyên bố những hình phạt  chung thân và những hình phạt  nào mà luật  hay mệnh lệnh thiết lập đã áp dụng bằng sằc lệnh.

#3.Những gì luật hay mệnh lệnh nói về thẩm phán liên quan  tới việc tuyên kết hay tuyên bố một hình phạt trong việc xét xử, phải được áp dụng cho vị Bề Trên nào dùng sắc lệnh ngoài toà để tuyên kết hay tuyên bố một hình phạt, trừ khi đã rõ cách khác hoặc trừ khiđó là những quy định  chỉ liên quan đến thủ tục mà tôi.

Điều 1343

Nếu luật hay mệnh lệnh cho thẩm phán quyền áp dụng hay không áp dụng hình phạt, thì thẩm phán cũng có thể giảmbớt hình phạt hay thay thế hình phạt bằng một việc sám hối, tùy theo lương tâm và sự khôn ngoan của mình .

Điều 1344

Mặc dù luật dùng những từ ngữ có tính cách ra lệnh, thẩm  phán có thể t2uy lương tâm và sự khôn ngoan của mình :

10 hoãn việc tuyên kết hình phạt đến một lúc nào thuận tiện hơn, nếu thấy trứơc rằng việc trừng phạt phạm nhân quá vội vàng  để gây ra những tác hại lớn hơn.

20 bỏ qua việc tuyên kết hình phạt, hoặc tuyê kết một hình phạt nhẹ hơn, hoặc áp dụng một việc sám hối, nếu phạm nhân đã sửa mình và sửa chữa gương xấu, hoặc nếu chính phạm nhân đã bị quyền bính dân sự phạt đủ rồi, hoặc thấy trước là phạm nhân sẽ bị phạt như vậy.

30 đình hoãn nghĩa vụ thực hiện hình phạt thục tội, nếu phạm nhân phạm tội lần đầu tiên sau khi  đã sống một cuộc đời chính trực và nếu không cần phải sửa chữa gương xấu gấp; tuy nhiên nếu phạm nhân thực hiện một tội phạm mới  trong thời hạn  được chính thẩm phán ấn định, thì phạm nhân phải chịu hình phạt  của cả hai tội phạm trừ khi trong thời gian ấy, thời hiệu của tố quyền hình sự đối với tội phạm trước đã trôi qua.

Điều1345

Mỗi khi một phạm nhân chỉ sử dụng được trí khôn một cách bất toàn, hay đã thực hiện một tội phạm, do sợ hãi, hoặc do nhu cầu,hoặc do đam mê, do say rượu, hoặc do bất cứ một thác loạn tâm thần nào khác tương tự, thì thẩm phán cũng có thể bỏ qua việc tuyên kết một sự trùng phạt nào đó, nếu nhận thấy là có thể dùng một phương thế tốt hơn để cải thiện phạm nhân.

Đìều 1346

Mỗi khi phạm nhân đã thực hiện nhiều tội phạm, nếu sự chồng chất các hình phạt hậu kết có vẻ quá nặng, thì thẩm phán có quyền giảm bớt cáchình phạt trong những gới hạn  trong những giới hạn hợp tình hợp lý, tùy theo sự thẩm định khôn ngoan của mình.

Điều 1347

#1. Không thể tuyên kết một vạ cách hành sự, nếu trước đó phạm nhân đã không được cảnh cáo ít là một lần  để chấm dứt sự ngoan cố của mình,và nếu đã dành cho dương  sự một thời gian thích hợp để hối cải.

#2. Phải kể như là phạm nhân đã hết ngoann cố, khi phạm nhân thật lòng hối hận về tội phạm của mình, và hơn nữa đã sửa chữa các thiệt hại và gương xấu cách xứng hợp, hay ít là đã nghiêm chỉnh hứa làm điều ấy.

Điều 1348

Khi một phạm nhân không bị buộc tội hay không bị tuyên kết một hình phạt nào cả, thì Đấng Bản Quyền có thể quan tâm đến lợi ích của đương sự cũnh như đến cộn ích bằng việc cảnh cáo thích hợp và bằng những ohương thế  khác của lòng ưu tư mụ vụ, hay cả bằng những dược hình, nếu sự việc đòi hỏi điều đó.

Điều 1349

Nếu mộ hình phạt không được xác định và nếu luật không dự liệu cách khác, thì thẩm phán không được ra những hình phạt nặng hơn, nhất là không được ra những vạ, trừ khi sự nghiêm trọng của vấn đề đòi hỏi điều đó cách tuyệt đối; tuy nhiên; thẩm phánn không được tuyên kết  những hình phạt chung thân.

Điều 1350

#1. Khi tuyênnkết hình phạt cho một giáo sĩ, luôn phải liệu sao cho đương sự không thiếu những phương tiện cần thiết cho một cuộc sống xứng đáng, trừ trường hợp bị sa thải khỏi bậc giáo sĩ.

#2.Tuy nhiên nếu một giáo sĩ nào  bị sa thải  khỏi bậc giáo sĩ đang sống trong sự bần cùng thật sự do hình phạt ấy, thì Đấng Bản Quyền phải liệu  giúp đỡ đương sự cách tốt nhất có thể.

Điều 1351

 Hình phạt chi phối phạm nhân ở khắp mọi nơi, ngay cả khi người thiết lập hay tuyên kết hình phạt hết quyền, trừ khi luật đã minh nhiên dự liệu cách khác.

Điều 1352

#1. Nếu một hình phạt cấm lãnh nhận các bí tích hay á bí tích, vạ cấm cũng bị đình chỉ bao lâu phạm nhân còn ở trong tình trạng nguy tử.

#2. Khi một hình phạt tiền kết chưa được công bố hay chưa được công khai tại nơi phạm nhân cư ngụ, thì nghĩa vụ tuân giữ hình phạt  ấy bị đình chỉ toàn bộ hay một phần, trong mức độ phạm nhân không thể tuân giữ  nghĩa vụ ấy mà không gặp nguy cơ gây ra gương xấu nghiêm trọng hoặc bị mất thanh danh.

Điều 1353

Việc kháng cáo hay thượng cầu chống lại những án lệnh của toà án hoặc những sắc lệnh tuyên kết hay tuyên bố một hình phạt điều có hiệu lực đình chỉ.

ĐỀ MỤC 6: SỰ CHẤM DỨT CỦA HÌNH PHẠT

Điều 1354

#1. Ngoài những vị được nêu lên ở các điều 1355-1356, tất cả những người có thể miễn chuẩn một luật có kèm theo một hình phạt, hay những người có thể miễn trừ một mệnh lệnh ngăm đe một hình phạt, cũng đều có quyền tha hình phạt ấy.

#2. Ngoài ra, luật hay mệnh lệnh thiết lập một hình phạt cũng có thể ban cho những người khác quyền tha hình phạt ấy.

#3. Nếu tông toà dành riêng cho mình hay dành cho những người khác quyền tha hình phạt, thì sự dành riêng ấy phải được giải thích theo nghĩa hẹp.

Điều 1355

#1. Các vị sau đây có thể tha hình phạt do luật thiết lập, nếu hình phạt đã được tuyên kết hay đã được tuyên bố, miễn là hình phạt không dành riêng cho Tông Toà:

10 Đấng bản quyền đã khởi tố trước toà để tuyên kết hay tuyên bố hình phạt, hoặc Đấng Bản Quyền đã đích thân hay nhờ người khác tuyên kết hay tuyên bố hình phạt bằng sắc lệnh;

20 Đấng Bản Quyền địa phương tại nơi phạm nhân đang cư ngụ, nhưng sau khi tham khảo ý kiến của Đấng Bản Quyền được nói đến ở 10, trừ khi không thể tham khảo được do những hoàn cảnh bất thường.

#2. Hình phạt tiền kết do luật thiết lập nhung chưa được tuyên bố, và nếu hình phạt ấy đã không được dành riêng cho Tông Toà, thì có thể được Đấng Bản Quyền tha cho những người thuộc quyền mình và những người đang ở trong địa hạt mình hay những người đã phạm tội tại đó; bất cứ Giám Mục nào cũng có quyền tha hình phạt ấy, nhưng chỉ trong khi ban bí tích Giải Tội.

  Điều 1356

#1. Những vị sau đây có thể tha một hình phạt hậu kết hay tiền kết được thiết lập bởi một mệnh lệnh không do Tông Toà ban hành:

10 Đấng Bản Quyền địa phương tại nơi phạm nhân đang cư ngụ;

20 Nếu hình phạt đã được tuyên kết hay đã được tuyên bố, thì cả Đấng Bản Quyền đã phát động thủ tục tư pháp để tuyên kết hay tuyên bố hình phạt, hoặc đã đích thân hay nhờ người khác tuyên kết hay tuyên bố hình phạt ấy bằng sắc lệnh.

#2. Truớc khi tah một hình phạt, phải tham khảo ý kiến của người ban mệnh lệnh, trừ khi không thể hỏi ý kiến được do những hoàn cảnh bất thường.

Điều 1357

#1 Miễn là vẫn giữ nguyên những quy định của các điều 508 và 976, cha giải tội  có thể tha ở toà trong, lúc ban bí tích, vạ tuyệt thông  tiền kết hay vạ cấm chế tiền kết chưa được tuyên bố, nế hối nhân cảm thấy khổ sở khi phải sống  trong tình trạng tội trọng  suốt thời gian cần thiết để Bề Trên có thẩm quyền định liệu.

#2. Khi tha vạ, cha phải tội phải buộc hối nhân, nếu bất tuân, thì sẽ mắc vạ lại, trong vòng một tháng phải thượng cầu lên Bề Trêncó thẩm quyền hay lên tư yế có năng quyền và phải tuân theo quyết định của ngài; trong khi chờ đợi, cha giải tội phải ra một việc đền tội cân xứng và phải buộc đương sự sửa chữa gương xấu cũng như đền bù thiệt hại  trong mức độ cần thiết, cũng có thể nhờ cha giải tội thực hiện vịêc thượng cầu này, nhưng không nêu danh tính của hối nhân.

#3. Những người đã được giải vạ đã được tuyên kết, hay đã được tuyên bố, hay đã được dành riêng cho Tông Toà, chiếu theo quy tắc của điều 976,đều buộc phải giữ nghĩa vụ thượng cầu, sau khi họ đã được bình phục.

Điều 1358

#1. Vạ sẽ không được tha nếu phạm nhân vẫn còn ngoan cố, chiếu theo quy tắc của điều 1347 #2; nhưng không được từ chối tha vạ cho phạm nhân nào đã hết ngoan cố.

#2. Người nào tha vạ, thì có thể áp dụng các biện pháp chiếu theo quy tắc của điều 1348 hay cũng có thể áp  đặt một việc sám hối.

Điều 1359

Nếu một người mắc nhiều hình phạt, thì chỉ có những hình phạt được nêu ra cách rõ ràng mới được tha; nhưng việc tha tổng quát vẫn hủy bỏ mọi hình phạt, trừ những phạt mà phạm nhân vì gian ý đã không nêu ra trong đơn thỉnh cầu.

Điều 1360

Việc tha hình phạt sẽ vô hiệu nếu bị một sự đe doạ nặng nề thúc ép.

Điều 1361

#1. Có thể hình phạt cho cả người vắng mặt, hoặc tha với điều kiện.

#2. Việc tha hình phạt ở toà ngoài phải được ban bằng văn bản, trừ khi có một lý do nghiêm trọng  khuyên làm cách khác.

#3. Phải cẩn thận đừng để việc xin tha hình hay chính việc tha hình phạt bị tiết lộ, trừ khi điều đó  hữu ích để bảo vệ  thanh danh cho phạm nhân hay cần thiết để sửa chữa một gương xấu.

Điều 1362

#1. Tố quyền hình sự thời hiệu tiêu hủy sau ba năm, trừ khi liên quan đến :

10 những tội phạm dành cho Thánh Bộ Giáo Lý Đức Tin;

20 tố quyền liên quan đến các tội phạm được nói đến ở những điều 1394, 1395, 1397,1398, thời hiệu đối với các tội phạm này là năm năm.

30 những tội phạm không bị luật chung trừng phạt, nếu luật địa phương đã ấn định một thời hạn khác cho thời hiệu .

#2. Thời hiệu bằt đầu từ ngày tội phạm được thực hiện, hoặc, nếu là tội phạm liên tục hay thường xuyên, thì bắt đầu từ ngày tội phạm chấm dứt.

Điều 1363

#1. Nếu sắc lệnh thi hành án của thẩm phán được nói đến ở điều 1651 đã không được thông báo cho phạm nhân ttrong thời hạn  được nói đến ở điều 1362, tính từ ngày án văn kết án trở thành vấn đề quyết tụng, thì tố quyền chấp hành hình phạt bị thời hiệu tiêu hủy.

#2. Nguyên tắc trên đây cũng có giá trị, miễn là vẫn giữ những gì luật định, nếu hình phạt đựơc tuyên kết  bằng sắc lệnh ngoài toà án.

PHẦN II: HÌNH SỰ CHO TỪNG TỘI PHẠM

ĐỀ MỤC 1: TỘI PHẠM CHỐNG LẠI ĐẠO  VÀ TÍNH DUY NHẤT CỦA GIÁO HỘI

Điều 1364

#1. Người bội giáo, lạc giáo hay ly giáo đều bị vạ tuyệt thông tiền kết, miễn là vẫn giữ nguyên những quy định của điều 194 #1,20, ngoài ra, giáo sĩ có thể phải chịu những hình phạt được nói đến ở điều 1336 #1, 10,20 và30.

#2. Có thể thêm những hình phạt khác, kể cả việc sa thải khỏi bậc giáo sĩ, nếu có sự ngoan cố kéo dài hay sự nghiêm  trọng của gương xấu đòi hỏi điều đó .

Điều 1365

Phạm nhân nào vi  phạm lệnh cấm thông dự vào việc thánh, thìphải chịu một hình phạt thích đáng.

Điều 1366

Những bậc cha mẹ hay những người thay quyền cha mẹ đã cho con cái được rửa tội hay được giáo dục ttrong một tôn giáo không Công giáo, đều bị pha5t vạ hay phải chịu một hình phạt khác thích đáng.

Điều 1367

 Những người ném bỏ, lấy hoặc giữ Mình  Máu Thánh Chúa với mục đích phạm thánh, phải bị vạ tuyệt thông tiền kết dành cho Tông Toà ; ngoài ra giáo sĩ có thể phải chịu một hình phạt khác nữa, kể cả việc sa thải  khỏi  bậc giáo sĩ.

Điều 1368

Người nào bội thề bằng cách quả quyết hay hứa một điều gìtrước mặt các chức trách Giáo Hội, đều phải chịu một hình phạt thích đáng.

Điều 1369

Trong một buổi biểu diễn, hoặc trong một hội nghị công cộng, hoặc trong khi dùng những phương tiện truyền thông xã hội khác, người nào nói lộng ngôn hoặc xúc phạm nặng nề đến thuần phong mỹ tục, hoặc mạ lỵ, hoặc kích động lòng thù ghét hay khinh dễ chống đối tôn giáo hay Giáo Hội, thì phải chịu một hình phạt thích đáng.

ĐỀ MỤC 2: TỘI PHẠM CHỐNG LẠI  NHÀ CHỨC TRÁCH GIÁO HỘI VÀ TỰ DO CỦA GIÁO HỘI

Điều 1370

#1. Những người nào dùng vũ lực  thể lý chống lại Đức Giáo Hoàng Rôma, thì bị vạ tuyệt thông tiền kết  dành cho tông Tòa; nếu người ấy là giáo sĩ, thì tùy theo tính cách nghiêm trọng của tội phạm, có thể phải chịu thêm một hình phạt khác nữa, kể cả việc sa thải khỏi bậc giáo sĩ.

#2. Người nào dùng vũ lực thể lý chống lại  một người có chức Giám Mục, thì bị vạ cấm chế tiền kết; nếu người ấy là giáo sĩ, thì còn bị vạ huyền chức tiền kết nữa.

#3. Người nào dùng vũ lực thể lý chống lại một giáo sĩ hay một tu sĩ vì khi nh  dễ đức tin hay Giáo Hội, hay quyền bính, hay thừa tác vụ của Giáo Hội, thì phải chịu một hình  phạt  thích đáng.

Điều 1371

Những người sau đây phải cịu một hình phạt thích đáng :

10 ngoài trường hợp được nói đến ở điều 1364 #1, người nào dạy một học thuyết đã bị Đức Giáo Hoàng Rôma hay Công Đồng chung lên án, hoặc ngoan cố khước từ giáo huấn được nói đến ở điều 750#2 hay ở điều 752, sau khi đã bị Tông Tòa hay Đấng Bản Quyền cảnh cáo mà không rút lại;

20 người nào, bằng một cách nào khác, không vâng theo lệnh truyền hoặc lệnh cấm hộp pháp của Tông Tòa, của Đấng Bản Quyền, hay của Bề Trên, và vẫn ngoan cố không vâng phục sau khi đã bị cảnh cáo.

Điều 1372

Người nào nại đến Công Đồng chung hay Giám Mục đoàn để chống lại một hành vi của Đức Giáo Hoàng Rôma, thì phải phạt vạ.

Điều 1373

Người nào công khai kích động những người thuộc quyền chống đối hay thù ghét Tông Tòa hay Đấng Bản Quyền vì một hành vi nào  đó của quyền bính hay của thừa tác vụ  Giáo Hội, hoặc người nào xúi giục những người thuộc quyền không vâng phục các ngài, thì phải bị vạ cấm  chế những hình phạt thích đáng khác.

Điều 1374

  Người nào ghi danh vào một hiệp hội  âm mưu chống lại  Giáo Hội, thì phải chịu một hình phạt thích đáng; còn người nào cổ động  hoặc điều hành  hiệp hội ấy, thì phải bị phạt vạ cấm chế.

Điều 1375

 Nghững người nào ngăn cản việc tự do thi hành một thừa tác vụ hay việc tự do bầu cử  hay việc tự do thi hành quyền bính Giáo hội, hoặc ngăn cản việc sử dụng hợp pháp những của thánh hay những tài sản khác của Giáo Hội, hoặc những người nào hăm dọa một cử tri, hay một người đắc cử, hay một người đang thi hành quyền bính  hay một thừa tác vụ Giáo Hội, thì phải chịu một hình phạt thích đáng.

Điều 1376

Người nào xúc phạm đến một đồ vật thánh, dù là động sản, thì phải chịu một hình phạt thích đáng.

Điều 1377

Người nào chuyển nhượng tài sản của Giáo Hội mà không có phép cần phải có, thì phải chịu một hình phạt thích đáng.

ĐỀ MỤC 3: CHIẾM ĐOẠT GIÁO VỤ VÀ NHỮNG TỘI PHẠM KHI THI HÀNH GIÁO VỤ ẤY

Điều 1378

#1. Tư tế nào hành động ngược với những quy định của điều 977, thì bị vạ tuyệt thông  tiền kết được dành riêng cho Tông Tòa.

#2. Những người sau đây bị vạ cấm chế tiền kết và bị vạ huyền chức, nếu họ là giáo sĩ:

10  người nào không phải là tư tế mà dám cử hành phụng vụ Hiến Tế Thánh Thể;

20 ngoài trường hợp được nêu lên ở #1, người nào dám bí tích Giải Tội, hoặc nghe xưng tội cách thành sự.

#3. Trong những trường hợp được nói đến ở #2, tùy mức độ nghiêm trọng của tội phạm, có thể thêm những hình phạt khác nữa, kể cả vạ tuyệt thông.

Điều 1379

Ngoài những  trường hợp được nói đến ở điều 1378, người nào giả bộ ban một bí tích nào đó, thì phải chịu một hình phạt  chính đáng.

Điều 1380

 Người nào cử hành hay lãnh nhận một bí tích nào đó vì mại thánh, thì phải bị phạt vạ cấm chế hay huyền chức.

Điều 1381

#1.Người nào chiếm đoạt một  giáo vụ, thì phải chịu một hình phạt thích đáng.

#2.Việc giữ lại một chức vụ cách bất hợp pháp sau khi đã bị bãi nhiệm cũng đượ c  kể như tương đương với việc chiếm đoạt.

Điều 1382

Giám Mục nào phong chức cho một người mà không  có thư ủy nhiệm của Đức Giáo Hoàng, cũng như người nào được vị ấy truyền chức cho, đều bị vạ tuyệt thông tiền kết được dành riêng cho Tông Tòa.

Điều 1383

Giám Mục nào vi phạm quy định của điều 1015, phong chức cho một người thuộc quyền một Giám Mục khác mà không có thư giới thiệu hợp pháp, thì bị cấm truyền chức trong vòng một năm. Còn người được thụ phong thì tức khắc bị vạ huyền chức.

Điều 1384

Ngoài các trường hợp được nói đến ở những điều 1378- 1383, người nào tìm cách chiếm đoạt một nhiệm vụ của tư tế hay một thừa tác vụ thánh cách bất hợp pháp, thì có thể phải chịu một hình phạt thích đáng.

Điều 1385

Người nào trục lợi cách bất hợp pháp trên các bổng lễ, thì phải bị phạt vạ hoặc phải chịu một hình phạt vạ hoặc phải chịu một hình phạt thích đáng.

Điều 1386

Người nào biếu hoặc hứa bất cứ điều gì cho người đang thi hành một chức vụ trong Giáo Hội, để họ làm hay bỏ qua một điều gì đó cách bất hợp pháp, thì phải chịu một hình phạt thích đáng; cả người nhận quà biếu hay lời hứa ấy cũng bị phạt như vậy.

Điều 1387

Tư tế nào dụ dỗ hối nhân phạm tội nghịch điều răn thứ sáu của Thập Giới trong khi giải tội, hay nhân dịp  giải tội, hay viện cớ giải tội, thì phải bị phạt vạ huyền chức, cấm chế,bãi nhiệm tùy theo mức độ nghiêm trọng của tội phạm, và phải bị sa thải khỏi bậc giáo sĩ trong những trường hợp nghiêm trọng hơn.

Điều 1388

#1. Cha giải tội nào trực tiếp vi phạm ấn tòa giải tội, thì bị vạ tuyệt thông tiền kết được dành riêng cho Tông Tòa; còn vị chỉ vi phạm  cách gián tiếp, thì phải bị phạt tùy theo mức độ nghiêm trọng của tội phạm.

#2. Thông dịch viên và những người khác được nói đến ở điều 983 #2, vi phạm bí một, thì phải chịu một hình phạt thích đáng, kể cả vạ tuyệt thông.

Điều 1389

#1. người nào lạm dụng quyền bính hay chức cụ Giáo Hội, thì phải bị phạt tùy theo mức độ nghiêm trọng  của hành vi hay của việc thiếu sót, kể cả hình phạt bãi nhệm, trừ khi luật hay mệnh lệnh đã thiết lập một hình phạt  đối với sự lạm dụng ấy.

#2.Còn người nào, do lỗi sơ suất, thực hiện hay bỏ qua cách bất hợp pháp một hành vi thuộc quyền bính, thừa tác vụ, hay chức cụ của Giáo Hội, khiến cho người khác bị thiệt hại, thì phải chịu một hình phạt thích đáng.

ĐỀ MỤC 4: TỘI PHẠM NGỤY TẠO

Điều 1390

#1. Người nào cáo gian một cha giải tội với Bề Trên trong Giáo hội về tội phạm được nói đến ở điều 1387, thì bị  vạ cấm chế tiền  kết, và nếu người ấy là giáo sĩ, thì còn bị vạ huyền chức nữa.

#2.Người nào cáo gian với bề Trên trong Giáo Hội về một tội phạm nào khác, hoặc làm hại thanh danh của tha nhân bằng cách nào khác, thì có thể phải chịu một hình phạt thích đáng, kể cả bị vạ.

#3.Người vu khống cũng có thể bị cưỡng bức phải bồi thường tương xứng.

Điều 1391

Những người sau đây có thể phải chịu một hình phạt thích đáng tùy theo mức độ nghiêm trọng của tội phạm:

10 người giả mạo một công văn của Giáo hội, hay sửa đổi, thủ tiêu, cất giấu một tài liệu chính thức, hoặc sử dụng một tài liệu giả mạo đã bị sửa đổi;

20 người sử dụng một tài liệu khác, giả mạo hoặc đã bị sửa đổi, trong một sự việc thuộc Giáo Hội;

30 người khẳng định một điều ngụy tạo trong một công văn thuộc Giáo Hội.

ĐỀ MỤC 5: TỘI PHẠM NGHỊCH VỚI CÁC NGHĨA VỤ ĐẶC BIỆT

Điều 1392

Giáo sĩ hay tu sĩ hành nghề thương mại hay kinh doanh nghịch với những quy định của các điều luật, thì phải bị phạt, tùy theo múc độ nghiêm trọng của tội phạm.

Điều 1393

Người nào vi phạm các nghĩa vụ được áp đặt cho mình như là hình phạt, thì có thể phải chịu một hình phạt thích đáng.

Điều 1394

#1. Miễn là vẫn giữ nguyên những quy định của điều 194 #1, 30, một giáo sĩ mưu toan kết hôn, dù chỉ là hôn nhân dân sự, thì bị vạ huyền chức tiền kết; nếu đương sự không hối cải và vẫn tiếp tục gây gương xấu, sau khi đã bị cảnh cáo, thì có thể phải chịu những hình phạt tước đoạt  càng ngày càng nặng, và kể cả việc sa thải  khỏi bậc giáo sĩ.

#2.Tu sĩ đã có lời khấn vĩnh viễn mà không phải là giáo sĩ, nếu mưu toan kết hôn, dù chỉ là hôn nhân dân sự, thì bị vạ cấm chế tiền kết, miễn là vẫn giữ nguyên những quy định của điều 694.

Điều 1395

#1. Giáo sĩ nào tư hôn, ngoài trường hợp được nói đến ở điều 1394, và giáo sĩ nào thường xuyên ở trong một tội bề ngoài khác nghịch giới răn thứ sáu của Thập Giới với gương xấu, thì phải bị phạt vạ huyền chức; và nếu còn tiếp tục phạm tội, sau khi đã bị cảnh cáo, thì có thể phải tuần tự chịu thêm những hình phạt khác, kể cả việc sa thải khỏi bậc giáo sĩ.

#2.giáo sĩ nào thực hiện một tội phạm nghịch với răn thứ sáu của Thập Giới bằng một cách khác, nếu thực sự tội phạm đã được thực hiện bằng vũ lực, hay với sự hăm dọa, hay cách công khai, hay với một vị thành niên dưới mười sáu tuổi, thì phải chịu một hình phạt thích đáng, kể cả việc sa thải khỏi bậc giáo sĩ, nếu trường hợp đòi hỏi điều đó.

Điều 1396

Người nào vi phạm nặng nghĩa vụ cư trú mà giáo vụ buộc phải giữ, thì phải chịu một hình phạt thích đáng, kể cả việc bãi nhiệm sau khi đã bị cảnh cáo.

ĐỀ MỤC 6: TỘI PHẠM ĐẾN SỰ SỐNG  VÀ TỰ DO CỦA CON NGƯỜI

Điều 1397

Người nào phạm tội sát nhân, hoặc dùng vũ lực hay mưu kế để bắt cóc, hoặc giam giữ, hoặc hủy hoại thân thể, hoặc đã thương trầm trọng một người nào đó, thì phải chịu những hình phạt  tước đoạt và cấm chế được nói đến ở điều 1336, tùy theo mức độ nghiêm trọng của tội phạm; còn tội sát nhân phạm đến những ở điều 1370, thì đương sự phải chịu những hình phạt do chính điều luật ấy quy định.

Điều 1398

Người nào thi hành việc phá thai và nếu việc phá thai có hiệu quả, thì  bị vạ tuyệt thông tiền kết.

ĐỀ MỤC 7: QUY TẮC TỔNG QUÁT

Điều 1399

Ngoài những trường hợp do luật này hay những luật khác ấn định, sự vi phạm bề ngoài một luật Thiên Chúa hay một luật Giáo Hội chỉ có thể bị một hình phạt thích đáng, khi tính cách nghiêm trọng đặc biệt của sự vi phạm đòi hỏi một sự trừ phạt, và khi có nhu cầu thúc bách phải phòng ngừa hay sửa chữa những gương xấu.

 

Trở lại      In      Số lần xem: 7016
Tin tức liên quan
Tin tức mới cập nhật
Video
Trở Lại Đi Con Ơi ! - Ca Đoàn Thánh Gia
Liên kết website
Thống kê
 Trực tuyến :  27
 Hôm nay:  2663
 Hôm qua:  7060
 Tuần trước:  26046
 Tháng trước:  98582
 Tất cả:  12258817

Copyright @ 2013 Giáo Dân Tân Thái Sơn

Mọi ý kiến đóng góp và bài viết xin vui lòng gửi qua Email: Canhtanthaison@gmail.com

Thiết kế bởi webso.vn